Khi màn nhung khép lại
Ánh đèn màu sân khấu vừa tắt khán giả tươi cười đi về
Người nghệ sĩ hết vai, mồ hôi ướt đẫm rã rời
Danh vọng hào quang cũng chỉ thế thôi
Đời nghệ sĩ phấn son kiếp cầm ca mua vui cho đời
Khi màn nhung khép lại
Mắt u buồn vương vấn người cởi áo lau phấn son nhạt nhào
Người buôn bán tiếng cười mua tiếng khóc cho mình
Danh vọng hào quang trong giây phút thôi
Đời nghệ sĩ nắng mưa
Đêm vắng tênh một mình trong căn phòng đơn côi
Buồn hiu mắt rơi lệ nhòa màu son phấn làm nhòe bờ mi
Rồi mai đây hết vai
Đêm xót xa một mình dưới khán phòng lạnh câm
Buồn hiu cho kiếp xướng ca muôn loài
Khép cánh màn nhung chỉ còn ta với bao nỗi niềm.