Một ngày mùa đông khi cơn lạnh đang như tê lòng
Em quay về đây giang tay xin anh câu : thứ tha người
Đùa sao em , ngày đó em ra đi em nói không về
Ngày xưa em mang tình ta ra vui đùa
Anh lặng im , yêu đậm sâu , chỉ mình em
Và mùa đông xưa, em bước đi trong màn đêm
Tại vì sao em , đã quay bước , sao còn về
Vậy mùa đông xưa , giữa đêm trắng , sao em nói không về
Đến hôm nay đây , cơn đau dường như đã nguôi
Thì em theo dấu xưa đã trở về
Còn ai giống anh , đang đớn đau kia
Người hãy để tôi câu bình yên , xin đừng quay về
Người hãy để tôi con tim yêu bình yên , nó quá đau rồi
Người đã bỏ quên nơi người đi , đâu vấn vương gì
Vậy thế thì thôi , em đi về đi , anh không chấp nhận